Giờ đây, gương mặt Toại Dạ đã không còn nét ngây thơ, trong mắt tăng thêm nhuệ khí, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Trước khi biệt ly, Ngạo Kiếm nhìn thoáng qua gương mặt vui sướng của Toại Dạ, âm thầm thở dài một hơi, mọi thứ xung quanh cũng hóa thành hư vô vào giờ phút này.
…
Ảo cảnh kết thúc, Ngạo Kiếm lập tức tỉnh lại.